Add parallel Print Page Options

Ít-ra-en sẽ không trở về

Hỡi các bò cái Ba-san [a] trên núi Xa-ma-ri
    hãy nghe lời nầy.
Các ngươi cướp đoạt của người nghèo
    và chà đạp kẻ khốn cùng.
Rồi ngươi bảo chồng mình [b],
    “Mang cái gì đến cho tôi uống!”
CHÚA hứa như sau:
    “Thật như ta hằng sống,
sẽ đến lúc ngươi sẽ bị móc kéo đi,
    và những gì còn lại của ngươi
    sẽ bị mang đi bằng lưỡi câu.

Ngươi sẽ đi thẳng ra ngoài thành
    qua các lỗ hổng trong tường,
rồi ngươi sẽ bị ném vào đống xác chết [c],”
    CHÚA phán vậy.
Hãy đến thành Bê-tên mà phạm tội;
    hãy kéo nhau đến Ghinh-ganh [d]
    mà phạm tội thêm nữa.
Hãy dâng sinh tế ngươi mỗi sáng,
    và cứ mỗi ba ngày lại mang đến
    phần mười mùa màng của ngươi.
Hãy dâng bánh mì có men
    làm của lễ cảm tạ,
và khoe khoang về của lễ tự nguyện
    mình mang đến [e].
Vì hỡi Ít-ra-en,
    đó là điều ngươi thích làm,
    CHÚA là Thượng-Đế phán vậy.
“Ta mang đói kém đến
    trong các thành ngươi,
và các thị trấn ngươi không đủ ăn,
    nhưng ngươi không trở lại cùng ta,”
    CHÚA phán vậy.
“Ta ngăn không cho mưa xuống
    ba tháng trước mùa gặt.
Rồi ta cho mưa xuống thành nầy,
    còn thành khác thì khô ráo.
Mưa xuống ruộng nầy, còn ruộng kia thì bị khô héo cằn cỗi.
Dân chúng kiệt quệ vì khát nước,
    đi từ thành nầy sang thành khác tìm nước,
nhưng không tìm đủ nước uống.
Thế mà các ngươi cũng vẫn không trở lại cùng ta,”
    CHÚA phán vậy.
“Ta khiến cho ngươi thất mùa
    vì sâu và meo mốc.
Khi ruộng nương và vườn nho ngươi phát triển,
    thì cào cào cắn phá cây vả và cây ô-liu ngươi.
Vậy mà ngươi vẫn không trở về cùng ta,”
    CHÚA phán vậy.
10 “Ta sai đại nạn đến cho ngươi
    như ta đã làm ở Ai-cập.
Ta dùng gươm giết các kẻ trai trẻ ngươi,
    và cướp ngựa khỏi tay ngươi.
Ta khiến cho xứ ngươi hôi thối vì xác chết.
    Nhưng ngươi vẫn không trở lại cùng ta,”
    CHÚA phán vậy.
11 “Ta tiêu diệt một số các ngươi,
    như tiêu diệt Xô-đôm và Gô-mô-rơ.
Ngươi như que củi đang cháy
    được rút ra khỏi lửa,
Nhưng ngươi cũng không chịu trở về cùng ta,”
    CHÚA phán vậy.

12 “Cho nên, hỡi Ít-ra-en,
    đây là điều ta chắc chắn sẽ làm cho ngươi:
nên hỡi Ít-ra-en, hãy chuẩn bị
    mà gặp Thượng-Đế ngươi.”

13 Ngài là Đấng tạo ra núi,
    làm ra gió [f], và bày tỏ ý tưởng Ngài cho người ta biết.
Ngài biến bình minh ra bóng tối,
    bước đi trên các núi non của đất.
    Danh Ngài là Thượng-Đế Toàn-Năng.

Footnotes

  1. A-mốt 4:1 bò cái Ba-san Tức là những người đàn bà giàu sang ở Xa-ma-ri. Ba-san, một vùng nằm về phía Đông sông Giô-đanh là vùng nổi tiếng về loại bò mập mạp.
  2. A-mốt 4:1 chồng mình Nguyên văn, “chủ mình.”
  3. A-mốt 4:3 bị ném vào đống xác chết Hay “Ngươi sẽ bị ném bỏ. Người ta sẽ mang ngươi lên núi Hẹt-môn.” Bản Hê-bơ-rơ ở đây hơi khó hiểu. Chúng ta không rõ có phải là những người đàn bà ấy bị “ném bỏ” hay chính “họ ném bỏ vật gì.”
  4. A-mốt 4:4 Bê-tên … Ghinh-ganh Hai nơi thờ phụng của dân Ít-ra-en. Thượng Đế muốn dân của Ngài thờ phụng Ngài ở đền thờ Giê-ru-sa-lem mà thôi.
  5. A-mốt 4:5 Hãy dâng sinh tế … mình mang đến Những loại của lễ nầy trái với luật Mô-se. Các lãnh tụ và các nhà tiên tri giả đã khởi xướng các lễ nghi mới và các cách thờ phụng Thượng Đế theo kiểu của họ.
  6. A-mốt 4:13 gió Hay “trí óc các ngươi.”

Lên Án Các Mệnh Phụ Quyền Thế ở Sa-ma-ri

Hãy nghe sứ điệp nầy, hỡi các ngươi, những bò cái của Ba-san đang ở trên núi của Sa-ma-ri,
Những kẻ áp bức những người nghèo, những kẻ đàn áp những người cùng khốn,
Những kẻ đã nói với chồng của chúng, “Hãy mang rượu đến để chúng ta uống với nhau.”
Chúa Hằng Hữu đã lấy đức thánh khiết của Ngài thề rằng,
“Này, các ngươi sẽ thấy những ngày người ta dùng móc sắt lôi các ngươi đi,
Những người cuối cùng của các ngươi sẽ bị các móc nhọn như lưỡi câu kéo đi làm tù binh.
Các ngươi sẽ chui qua các lỗ hổng của tường thành và nhắm trước mặt cắm đầu chạy trốn,
Nhưng các ngươi sẽ bị quăng vào tù trong lâu đài của kẻ thù,”
Chúa phán.

I-sơ-ra-ên Cậy Vào Ảo Tưởng Giữ Các Lễ Nghi Tôn Giáo và Bị Phạt

“Hãy đến Bê-tên và phạm tội,
Hãy đến Ghinh-ganh và phạm tội thêm.
Mỗi buổi sáng hãy đem các của lễ thiêu các ngươi đến dâng;
Mỗi ba ngày hãy mang các của dâng một phần mười các ngươi đến hiến.
Hãy tiếp tục dâng lễ tạ ơn bằng bánh có men,
Hãy rao báo cho mọi người đem đến dâng các của lễ lạc ý.
Hỡi dân I-sơ-ra-ên, cứ công bố cho mọi người làm như thế đi,
Vì đó là những gì các ngươi thích làm,”
Chúa Hằng Hữu phán.

“Dù Ta đã để cho các ngươi phải đói nhăn răng trong mọi thành của các ngươi,
Và thiếu bánh trong mỗi phố của các ngươi,
Thế mà các ngươi vẫn không chịu quay về với Ta,”
Chúa phán.

“Ba tháng trước mùa gặt Ta đã giữ trời lại để mưa không rơi xuống đất;
Ta cho mưa xuống thành nầy mà không cho mưa xuống thành kia;
Cánh đồng nầy Ta cho mưa sa nhuần gội,
Cánh đồng kia phải khô héo vì thiếu mưa.
Dân hai ba thành lảo đảo đến một thành tìm nước uống, nhưng không có nước để uống cho đã khát,
Thế mà các ngươi vẫn không chịu quay về với Ta,”
Chúa phán.

“Ta đã đánh các ngươi, khiến ruộng rẫy và vườn nho các ngươi bị bịnh tàn rụi và nấm mốc,
Khiến cào cào cắn phá cây vả và cây ô-liu của các ngươi,
Thế mà các ngươi vẫn không chịu quay về với Ta,”
Chúa phán.

10 “Ta đã sai các tai họa như các tai họa ở Ai-cập đến giữa các ngươi;
Các trai tráng các ngươi đã bị gươm ngã chết,
Các ngựa chiến các ngươi đã bị bắt đem đi.
Ta đã làm cho mùi hôi thối quanh lều trại các ngươi bốc lên ngập mũi,
Thế mà các ngươi vẫn không chịu quay về với Ta,”
Chúa phán.

11 “Ta đã lật đổ các thành của các ngươi như Ðức Chúa Trời đã lật đổ Sô-đôm và Gô-mô-ra;
Các ngươi đã giống như một thanh củi được rút ra khỏi đống lửa đang cháy,
Thế mà các ngươi vẫn không chịu quay về với Ta,”
Chúa phán.

12 “Vậy hỡi I-sơ-ra-ên, đó là những điều Ta sẽ làm cho ngươi,
Và bởi vì Ta sẽ làm như thế cho ngươi;
Hỡi I-sơ-ra-ên, khá chuẩn bị để gặp Ðức Chúa Trời của ngươi.”

13 Vì này,
Ðấng dựng nên núi non,
Ðấng tạo thành gió bão,
Ðấng bày tỏ ý định của Ngài cho phàm nhân,
Ðấng biến ban mai thành đêm tối,
Ðấng giẫm chân trên các nơi cao của địa cầu,
Ðức Chúa Trời của các đạo quân,
Danh Ngài là Chúa.