Add parallel Print Page Options

Chúa Chịu Ác Quỷ Cám Dỗ

(Mác 1:12-13; Lu 4:1-13)

Kế đó Ðức Chúa Jesus được Ðức Thánh Linh đưa vào đồng hoang để chịu Ác Quỷ cám dỗ. Sau khi Ngài kiêng ăn bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, Ngài đói. Bấy giờ quỷ cám dỗ đến với Ngài và nói, “Nếu ngươi là Con Ðức Chúa Trời, hãy ra lịnh cho những viên đá này trở thành bánh đi.”

Nhưng Ngài đáp, “Có lời chép rằng,

‘Người ta sống không phải chỉ nhờ cơm bánh[a] mà thôi,
Nhưng còn nhờ mọi lời phán ra từ miệng Ðức Chúa Trời.’”Phục 8:3

Sau đó Ác Quỷ đem Ngài vào thành thánh, đặt Ngài trên nóc đền thờ, rồi nói với Ngài, “Nếu ngươi là Con Ðức Chúa Trời, hãy nhảy xuống đi, vì có lời chép rằng,

‘Ngài sẽ ra lịnh cho các thiên sứ của Ngài gìn giữ ngươi,’

‘Các thiên sứ sẽ nâng ngươi trên đôi tay của họ,
Kẻo chân ngươi vấp phải đá chăng.’”Thi 91:11-12

Ðức Chúa Jesus phán với nó, “Cũng có lời chép rằng,

‘Ngươi chớ thử Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.’”Phục 6:16

Ác Quỷ lại đem Ngài lên một núi rất cao, chỉ cho Ngài tất cả vương quốc trên thế gian và mọi vinh hoa của chúng, đoạn nó nói với Ngài, “Ta sẽ ban cho ngươi mọi điều này, nếu ngươi chịu sấp mình xuống thờ lạy ta.”

10 Ðức Chúa Jesus phán với nó, “Hỡi Sa-tan, hãy lui ra khỏi Ta, vì có lời chép rằng,

‘Ngươi chỉ thờ lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi,
Và chỉ phục vụ một mình Ngài mà thôi.’”Phục 6:13

11 Ác Quỷ bèn lìa khỏi Ngài; và kìa, các thiên sứ đến và phục vụ Ngài.

Lời Giảng và Việc Làm của Ðức Chúa Jesus

(4:12 – 25:46)

Chúa Bắt Ðầu Giảng Ðạo

(Mác 1:14-15; Lu 4:14-15)

12 Khi nghe tin Giăng đã bị tù, Ngài rút lui về Ga-li-lê. 13 Sau khi rời Na-xa-rét, Ngài đến ngụ tại Ca-bê-na-um, thành nằm bên bờ biển, thuộc địa phận Xê-bu-lun và Náp-ta-li, 14 để làm ứng nghiệm lời Tiên Tri Ê-sai đã nói,

15 “Hỡi đất của Xê-bu-lun và đất của Náp-ta-li,
Vùng đất nằm bên con đường ra biển, bên kia Sông Giô-đanh,
Hỡi Ga-li-lê, miền đất thuộc về dân ngoại,
16 Dân ngồi trong bóng tối đã nhìn thấy ánh sáng lớn;
Những người đang ngồi trong vùng và bóng của tử thần,
Một vầng chân quang đã bừng lên cho họ.”Ê-sai 9:1-2

17 Bắt đầu từ đó Ðức Chúa Jesus giảng và nói rằng, “Hãy ăn năn, vì vương quốc thiên đàng đang đến gần.”

Các Môn Ðồ Ðầu Tiên

(Mác 1:16-20; Lu 5:1-11)

18 Trong khi đi dọc bờ biển Ga-li-lê, Ngài thấy hai anh em, Si-môn cũng gọi là Phi-rơ và Anh-rê em ông ấy; họ đang bủa lưới xuống biển, vì họ là ngư phủ. 19 Ngài nói với họ, “Hãy theo Ta, Ta sẽ làm các ngươi thành những tay đánh lưới người.” 20 Họ liền bỏ lưới và theo Ngài.

21 Từ chỗ đó Ngài đi thêm một quãng nữa và thấy hai anh em khác, Gia-cơ con của Xê-bê-đê và Giăng em ông ấy, đang ở trên thuyền với Xê-bê-đê cha họ, và đang vá lưới; Ngài gọi họ. 22 Họ lập tức rời thuyền và cha họ, và theo Ngài.

Chúa Chữa Bịnh

(Lu 6:17-19)

23 Ðức Chúa Jesus đi khắp miền Ga-li-lê, dạy dỗ trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng của Vương Quốc, và chữa lành cho dân mọi thứ ốm đau và tật bịnh. 24 Danh tiếng Ngài được đồn ra khắp cõi Sy-ri-a. Người ta đem đến Ngài những người mắc mọi thứ bịnh tật; nào những người bị đau nhức, quỷ ám, kinh phong, và bại liệt, và Ngài chữa lành cho họ. 25 Những đoàn dân đông từ các miền Ga-li-lê, Ðê-ca-pô-li,[b] Giê-ru-sa-lem, Giu-đê, và miền bên kia Sông Giô-đanh lũ lượt theo Ngài.

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 4:4 nt: bánh
  2. Ma-thi-ơ 4:25 miền Mười Thành

Đức Giê-su Chịu Cám Dỗ(A)

Sau đó, Đức Thánh Linh đưa Đức Giê-su vào trong đồng hoang để chịu quỷ vương cám dỗ. Sau khi kiêng ăn suốt bốn mươi ngày bốn mươi đêm, Ngài đói lả.[a] Kẻ cám dỗ đến nói với Ngài: “Nếu ông là Con Đức Chúa Trời hãy truyền bảo đá này biến thành bánh đi!”

Ngài trả lời: “Kinh Thánh chép: ‘Con người sống không phải chỉ nhờ bánh, nhưng cũng nhờ mọi lời phán[b] của Đức Chúa Trời!’ ”[c]

Rồi quỷ đem Ngài vào thành phố thánh, đặt Ngài đứng trên nóc[d] đền thờ và nói: “Nếu ông là Con Đức Chúa Trời, hãy lao mình xuống đi, vì Kinh Thánh chép:

‘Ngài sẽ truyền cho các thiên sứ bảo vệ ngươi,
    Đỡ ngươi trên tay,
Kẻo chân ngươi vấp phải đá chăng.’ ”[e]

Đức Giê-su trả lời: “Kinh Thánh cũng chép: ‘Đừng thách thức Chúa là Đức Chúa Trời của ngươi.’ ”[f]

Quỷ lại đem Ngài lên một ngọn núi rất cao, chỉ cho Ngài xem tất cả các vương quốc trên thế giới với sự huy hoàng của chúng và nói: “Nếu ông quỳ xuống thờ lạy ta, ta sẽ ban cho ông tất cả.”

10 Đức Giê-su trả lời: “Hỡi Sa-tan, hãy lui ra khỏi Ta! Vì Kinh Thánh chép: ‘Hãy thờ lạy Chúa là Đức Chúa Trời ngươi và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi.’ ”[g]

11 Rồi quỷ vương bỏ đi và các thiên sứ đến phục vụ Ngài.

Đức Giê-su Bắt Đầu Chức Vụ Tại Vùng Ga-li-lê(B)

12 Khi nghe tin Giăng bị bắt, Đức Giê-su trở về miền Ga-li-lê. 13 Rời vùng Na-xa-rét, Ngài đến cư ngụ tại Ca-pha-na-um bên bờ biển, trong vùng Sa-bu-luân và Nép-ta-li. 14 Vậy để ứng nghiệm lời tiên tri I-sa đã loan báo:

15 “Xứ Sa-bu-luân và Nép-ta-li,
    Con đường ra biển, bên kia sông Giô-đanh,
    Là Ga-li-lê của người ngoại quốc.
16 Dân tộc ở[h] trong bóng tối,
    Đã thấy ánh sáng lớn
Và ánh sáng đã chiếu rạng
    Trên những kẻ ở trong bóng của sự chết.”

17 Từ lúc ấy, Đức Giê-su bắt đầu truyền giảng: “Hãy ăn năn, vì Nước Thiên Đàng đã đến gần.”

Chúa Gọi Bốn Môn Đệ Đầu Tiên(C)

18 Đang đi dọc theo bờ biển Ga-li-lê, Đức Giê-su thấy hai anh em Si-môn, cũng gọi là Phê-rơ và An-rê, em người, đang đánh cá dưới biển, vì họ làm nghề đánh cá. 19 Ngài bảo: “Hãy theo Ta, Ta sẽ khiến các ngươi trở nên tay đánh lưới cứu người.” 20 Họ liền bỏ chài lưới, đi theo Ngài.

21 Đi một quãng nữa, Ngài thấy hai người khác là Gia-cơ, con Xê-bê-đê, và Giăng, em người, cả hai đang vá lưới trong thuyền với cha mình.[i] Ngài cũng kêu gọi họ. 22 Hai người lập tức bỏ thuyền và từ giã cha mình, đi theo Ngài.

Chức Vụ Của Chúa(D)

23 Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, dạy dỗ trong các hội đường, truyền giảng Phúc Âm Nước Thiên Đàng và chữa lành tất cả bệnh tật trong dân chúng. 24 Danh tiếng Ngài đồn khắp vùng Sy-ri. Người ta đem đến cho Ngài tất cả những người đau yếu, mắc nhiều thứ bệnh tật như bị quỷ ám, động kinh, bại liệt; Ngài đều chữa lành cho họ cả. 25 Nhiều đoàn người từ Ga-li-lê, Đê-ca-bô-li, Giê-ru-sa-lem, Giu-đê và vùng bên kia sông Giô-đanh, đến theo Ngài.

Footnotes

  1. 4:2 Nt: Ngài đói
  2. 4:4 Nt: “qua miệng Đức Chúa Trời” một lối nói của người Do Thái cổ
  3. 4:4 Phục 8:3
  4. 4:5 Nt: góc nóc
  5. 4:6 Thi 91:11, 12
  6. 4:7 Phục 6:16
  7. 4:10 Phục 6:13
  8. 4:16 Nt: ngồi
  9. 4:21 Nt: với Xê-bê-đê